Nhận định, soi kèo Nam Định vs TP.HCM, 18h00 ngày 13/4: Băng băng về đích
ậnđịnhsoikèoNamĐịnhvsTPHCMhngàyBăngbăngvềđíbảng c1 Hư Vân - 12/04/2025 18:45 Việt Nam
相关推荐
-
Soi kèo phạt góc Bournemouth vs Fulham, 02h00 ngày 15/4
-
Truyện Như Quả Tái Hồi Đáo Tòng Tiền
-
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Hôm nay là một ngày đặc biệt nhưng không phải là việc Tuấn Phong đi học lại, mà là ngày Hoàng Thị Thanh Vân, cô nhóc của anh bước vào lớp mười. Nói đúng ra thì cô nhóc chả phải là em gái của anh.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Ba mẹ của Thanh Vân là bạn thân của ba mẹ Tuấn Phong, trong một lần họ đi công tác thì tai nạn xảy ra. Ba mẹ của Thanh Vân đều qua đời và cô trở thành côi nhi. Chính vì vậy mà mẹ của Tuấn Phong mới mang cô về nhà, nhận cô làm con gái của mình và bà bắt một trong hai anh em của Tuấn Phong phải cưới Thanh Vân làm vợ. Ngay từ lúc đó thì Tuấn Phong đã vô cùng thương Thanh Vân, anh luôn bảo vệ, chăm sóc và yêu thương cô như em gái của mình. Nhưng Thanh Vân thì lại không như thế, ngay từ nhỏ thì cô đã thầm thích Tuấn Phong.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Vì ngày đầu tiên Thanh Vân đến trường, do vậy Tuấn Phong xung phong chở cô đi học. Anh muốn giới thiệu và giúp cô nhóc hòa nhập nhanh chóng với mọi người và trường lớp để khỏi bỡ ngỡ.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Đang ngồi trên ghế thì Tuấn Phong thấy Thanh Vân bước xuống. Cô nhóc mang chiếc áo dài học sinh màu trắng, gương mặt cô hồng hào, mái tóc đen dài và đôi môi đỏ thắm, cô từ từ tiến đến trong sự ngơ ngác của anh.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Thật sự thì Tuấn Phong không ngờ cô nhóc của anh đã lớn như vậy, mới hôm nào anh còn thấy Thanh Vân nũng nịu rồi mít ướt, thì giờ đây cô nhóc đã ra dáng một thiếu nữ xinh đẹp. Nét đẹp của Thanh Vân còn xinh hơn cả người bạn gái của anh.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Sao anh nhìn em chằm chằm vậy.” Thanh Vân bẽn lẽn cúi mặt xuống, hai má cô đỏ lên. “Bộ trông em xấu lắm sao.”</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong sực tỉnh. “Không phải.” Anh mỉm cười. “Anh thấy cô nhóc của anh hôm nay hơi lạ.” Tuấn Phong ho nhẹ một cái. “Thôi đi học nào.”</font>
Nhanh chóng lao ra sân rồi dắt xe máy ra, chiếc Honda 67 mà Tuấn Phong cưng như cưng trứng. Đội mũ bảo hiểm xong thì anh quay sang đội cho cô nhóc, cả hai người đều mang hai chiếc mũ ¾ màu đen giống nhau. Tuấn Phong vẫn không dám nhìn Thanh Vân, thật sự thì nét đẹp của cô nhóc khiến anh phải ngượng ngùng.
“Ước gì chở ba mà không phạm luật nhỉ.” Tuấn Kiệt em trai của Tuấn Phong nói khía. “Biết đâu anh trai sẽ chở mình đi học cùng.”
Tuấn Phong hiểu ý chọc ghẹo của Tuấn Kiệt. “Im đi thằng nhóc. Lo đi học đi kẻo trễ kìa.”
Tuấn Kiệt cười lớn. “Anh trai giỡn hoài.” Tuấn Kiệt hích mũi lên. “Xem ai tới trường trước không.”
“Giỏi thì xách xe ra.” Tuấn Phong chọc em mình. “Anh sợ em chắc.”
“Trời nắng thế này.” Tuấn Kiệt nhếch môi cười. “Thôi tạm tha cho anh đấy.”
Chọc ghẹo Tuấn Kiệt xong thì Tuấn Phong nổ máy lao đi. Em trai anh năm nay cũng vào lớp mười và cũng học cùng lớp với Thanh Vân. Vì hai người bằng tuổi nên đi học, hay làm gì hoặc đi đâu cũng có nhau. So với tình cảm dành cho hai anh em, thì ba mẹ Tuấn Phong còn thương Thanh Vân nhiều hơn gấp mầy lần. Anh và em mình cũng chả buồn, mà ngược lại, hai anh em còn thấy vui nữa là đằng khác.
Một lúc sau thì Tuấn Phong tới trường, anh nhanh chóng dẫn Thanh Vân đi tìm lớp rồi hướng dẫn sơ đồ trường học cho cô nhóc. Về lại lớp của mình, lớp 12/2, người đầu tiên mà Tuấn Phong muốn tìm là Phương Nhi, người bạn gái xinh đẹp của anh.
Tuấn Phong và Phương Nhi quen nhau lúc năm lớp một. Trong một lần học thể dục, anh vô tình va chạm với cô khi đang nô đùa với bạn. Nhanh chóng xin lỗi, anh phải chở Phương Nhi về để tạ tội. Kể từ đó thì anh và cô bắt đầu quen nhau. Những lần chở nhau đi học, những ánh mắt hay cử chỉ thân mật trong những lần nói chuyện với nhau, đã khiến mọi người trong lớp phát hiện.
“Phong.” Phương Nhi vẫy tay.
Tuấn Phong khẽ cười bước tới. “Có gì không Nhi.” Anh giả vờ.
“Năm nay Phong định ngồi ở đâu.” Phương Nhi khẽ cười.
Tuấn Phong chỉ tay về phía cuối lớp. “Bàn cũ, chỗ cũ.”
“Phong ngồi hoài ở đó mà không thấy chán sao.” Phương Nhi chau mày lại.
Tuấn Phong gãi đầu. “Phong thích ngồi ở cuối lớp nên không thấy chán.”
“Người ta có ý bảo ông lên ngồi cùng. Chứ ai thèm quan tâm ông thấy chán hay không.” Nhật Thanh chem vào. “Bình thường thông minh lắm mà. Sao mỗi lần gặp bà Nhi lại ngu ngơ như vậy.”
Phương Nhi đỏ mặt. “Bà Thanh, bà nói gì vậy.”
Nhật Thanh hứ lên một tiếng. “Còn nói gì nữa. Bộ điếc hay sao mà đi hỏi.” Nhật Thanh quay sang Tuấn Phong. “Chúng ra vẫn ngồi cùng chứ.”
“Đúng rồi.” Tuấn Phong khẽ cười.
Nhật Thanh thở dài rõ tiếng. “Ông Phong chỉ thích những người như tôi thôi.” Nhật Thanh liếc mắt nhìn Phương Nhi. “Bà Nhi, bà không có cửa đâu.” Nhật Thanh hứ một tiếng rồi đánh mông bước đi.
Tuyết Vân nhìn Tuấn Phong. “Bốn chúng ta lại ngồi với nhau sao.”
Tuấn Phong ngồi xuống bàn của mình. “Vui mà.” Anh mỉm cười.
“Nghỉ hè có gì vui không Phong.” Như Ý ngồi cạnh Tuyết Vân quay xuống.
Tuấn Phong lắc đầu. “Cũng bình thường Ý.”
Trò chuyện chưa được bao lâu thì tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học bắt đầu. Chủ nhiệm năm nay của Tuấn Phong là thầy Hữu Quang, một thầy giáo dạy văn nổi tiếng của trường và là môn học mà Tuấn Phong thích nhất.
Sau khi sắp xếp lại ban cán sự lớp, Ngọc Quỳnh tiếp tục làm lớp trưởng, Phương Nhi làm lớp phó học tập, Nhật Thanh làm lớp phó văn thể mỹ, thì các chức vụ khác đều bị thay đổi. Tuấn Phong vẫn không nắm giữ bất cứ chức vụ nào, một nụ cười mãn nguyện nở trên môi của anh. Nhật Thanh quay sang thấy được nên liền hứ lên một tiếng.
Về chỗ ngồi thì thầy Hữu Quang ưu tiên cho mọi người chọn chỗ ngồi mình thích. Do vậy thì cả lớp vẫn ngồi yên, vì mọi người đều đã chọn sẵn từ trước. Những tiết học đầu tiên của năm lớp mười hai bắt đầu, Tuấn Phong ngoài việc chép bài thì anh ngồi mơ mộng và suy nghĩ đến những chuyện khác, rồi anh đột nhiên nghĩ tới Thanh Vân. Đang mơ màng mỉm cười trong vô thức thì một âm thanh vang lên.
“Vương Tuấn Phong.” Kim Liên, cô giáo dạy môn sinh học nói lớn. “Em thấy sự phát triển của loài bò sát có gì đáng cười lắm sao.”
Tuấn Phong giật mình đứng dậy ngơ ngác trong khi cả lớp đang nhìn mình. Anh khẽ thấy Phương Nhi đang nhíu mày. Tuấn Phong vội nhanh chóng chống chế. “Em chỉ thắc mắc chứ không có gì hết ạ.”
“Anh thắc mắc cái gì.” Cô Liên chống nạnh nhìn Tuấn Phong.
“Khủng long cũng là một loài bò sát. Vậy tại sao khủng long lại tuyệt chủng, trong khi những loài khác lại được sống.” Tuấn Phong nói nhanh.
Cô Liên tức giận. “Bộ anh không học những bài trước sao. Những phần kiến thức tiến hóa năm ngoái tôi dạy anh đâu rồi. Hay là nghỉ hè xong thì môn sinh học của tôi cũng nghỉ theo.”
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong gãi đầu. “Cô biết là em yếu môn sinh mà.”</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Vậy môn lý anh có yếu không.” Cô Liên liếc mắt.</font>
Cô định gài em sao,<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;"> Tuấn Phong nghĩ nhanh rồi nói. “Em chỉ giỏi môn văn thôi cô ạ.”</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Vậy sao điểm môn sinh của anh năm ngoái lại cao như vậy.” Cô Liên tiếp tục thắc mắc.</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">Tuấn Phong mỉm cười, lúm đồng tiền của anh lại hiện ra. “Chắc em giỏi quay cóp nữa.”</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Tôi nhớ là giáo viên coi thi bảo anh nộp bài sớm nhất mà.” Cô Liên khẽ nở nụ cười như vừa bắt được bài. “Anh nói mình giỏi nói láo luôn đi.”</font>
<font style="line-height: 24px;" data-blogger-escaped-style="line-height: 150%; mso-bidi-font-size: 13.0pt;">“Em xin lỗi ạ.” Tuấn Phong hết cách nên cúi mặt xuống.</font>
" alt="Truyện Mây Và Gió">Truyện Mây Và Gió
-
Tôi móc súng ra, tôi cũng không biết vì sao nữa, đây chỉ là một loại bản năng, trực giác nói cho tôi biết tôi phải bảo vệ mình. Người đàn ông này rất nguy hiểm, một giọng nói vang lên và dần trở nên rõ ràng trong đầu tôi, tôi có thể cảm nhận gã đang tỉnh lại. Ban đêm là khoảng thời gian của sát thủ, tôi biết gã sẽ thức tỉnh, không ai có thể ngăn cản gã – một sát thủ có nguyên tắc.
"Nhớ cái mông của tôi không?" Tôi nghe mình nói vậy, giọng điệu ngả ngớn nhưng mang theo uy hiếp.
Người đàn ông hít một hơi thuốc, tôi nhớ ra tên hắn rồi, là Kevin Duff. Ký ức này đột nhiên xuất hiện, bởi vì tôi đã thức tỉnh. Cuộc sống của tôi được tạo nên từ những mảnh vụn, tôi có thể nhớ kỹ một số việc nhưng đồng thời cũng sẽ quên một số việc, tuy nhiên điều này không quan trọng, bởi vì một cái tôi khác sẽ chứa đựng những ký ức tôi đã quên.
Tôi không hề ngần ngại nói cho các người biết tôi bị rối loạn nhân cách đồng thời kèm theo đa nhân cách. Tôi có giấy chẩn đoán của bệnh viện, bác sĩ khuyên tôi nên chữa trị và tôi nổ súng bắn ông ta. Sau đó tôi nghênh ngang ăn mặc quần áo bệnh nhân vấy máu đi ra khỏi bệnh viện. Đúng thế, tôi trông ngầu như Chigurh trong bộ phim Không chốn dung thân* vậy, giết người, đi ra ngoài, tất cả cảnh sát đều chẳng làm được cái thá gì. Nếu như muốn dùng một từ để mô tả tôi, vậy từ đó chính là chuyên nghiệp. Tôi là một sát thủ cực kỳ chuyên nghiệp, tôi có thể vừa xách theo cái vali của mình và giết hết mọi người, vừa hành tẩu dọc bờ Tây nước Mỹ như một lữ khách. (*No Country for Old Men)
A, mẹ kiếp, trước khi gặp người đàn ông tóc vàng này tôi đúng là một lữ khách. Tôi không biết hắn tìm được tôi bằng cách nào, giống như tôi cũng không biết tại sao mình lại trở nên thế này. Tôi, hay nói cách khác là cậu ta, trước hai mươi tuổi cậu ta vẫn là một học sinh ngoan, cho đến một buổi sáng nọ, cậu ta tỉnh dậy và phát hiện trên quần áo đều là máu, đó là điểm khởi đầu của mọi thay đổi. Cậu ta hoảng sợ, nhưng cậu ta nhanh chóng phát hiện đó không phải là máu của cậu ta.
Quần áo dính đầy máu nhưng cậu ta không biết là máu của ai. Cậu ta cuống quýt xử lý bộ quần áo đẫm máu rồi lại kiểm tra giày và sàn nhà, nhưng kỳ lạ là giày rất sạch sẽ, sàn nhà cũng đã được lau dọn. Cậu ta ở một mình trong căn hộ cho thuê, chẳng có lấy một người bạn.
Đó là những gì tôi biết về tôi trong quá khứ và cái tôi đang ngủ say ở hiện tại. Tôi biết tối hôm đó tôi đã làm gì, tôi đã giết người sau đó quét dọn hiện trường và chỗ ở của mình, bởi vì quá mệt nên tôi khóa cửa lại và ngủ thiếp đi. Nhưng Ian Boyd đáng thương không hề biết điều đó, chỉ đến khi ý thức của tôi rối loạn thì cậu ta mới biết. Thật lòng mà nói người nên cảm thấy mờ mịt là tôi mới đúng, tôi là ai, tôi đến từ đâu, tôi đã trải qua chuyện gì, tôi cũng không hề biết.
Điều duy nhất tôi có thể khẳng định là tôi và cậu thanh niên tốt bụng Ian dùng chung một thân thể. Tôi hoạt động vào buổi tối, còn cậu ta là vào ban ngày. Nhưng tình trạng này đã thay đổi vào một tháng trước, vì trốn tránh Kevin Duff truy sát, tôi thường xuyên hoạt động vào ban ngày.
Trước khi trốn chạy, tôi nhận một đơn hàng lớn, e là chỉ có một mình tôi dám nhận đơn hàng đó. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, thành công khiến Kevin – một người đẹp tóc vàng mắt xanh xuất hiện. Đúng vậy, tôi còn là một người đồng tính, thích đàn ông đẹp trai. Kevin không phải là một kẻ truy sát tài ba, cho nên tôi cố ý nhường hắn, để lộ một chút manh mối cho hắn bắt kịp tôi nhưng không đủ để hắn có thể giết chết tôi. Tôi cho hắn mật ngọt, và trò chơi đuổi bắt này tiếp tục cứ như thế.
Tôi đặt súng xuống, lấy bật lửa ra và cũng châm một điếu thuốc, tôi hít một hơi thật sâu, nhả khói vào mặt hắn. Cặp mắt xanh của hắn trông cực kì đẹp đẽ trong làn khói mờ, tôi đã cứng rồi. Nhưng tôi không thể biểu hiện rõ ràng quá được.
"Bé cưng, nói xem anh tìm tới đây bằng cách nào vậy?"
Kevin chỉ vào cái vali của tôi: "Tôi gắn định vị trong đó."
"Xem ra anh cũng không cao tay hơn lần trước bao nhiêu." Tôi nâng người dậy, ngồi ở mép giường, nhặt cái hotdog mới vứt lên giường lúc nãy lên, tôi rút cái hotdog giữa ổ bánh mì ra, dùng đầu lưỡi liếm dọc theo nó, lúc làm động tác này tôi vẫn luôn nhìn hắn chằm chằm. Tôi dám đánh cược vết bơ dính quanh môi tôi trông rất quyến rũ.
"Tôi biết sự tồn tại của cái định vị đó." Tôi nuốt trọn cái hotdog sau đó lại nhả ra, môi tôi thậm chí còn dừng trên nó một chút: "Nhưng nếu như bỏ nó, trò chơi của chúng ta sẽ kết thúc ngay, đúng không? Tôi dám chắc anh không thể tìm được tôi."
"Đúng vậy." Kevin thoải mái thừa nhận: "Tôi không chuyên nghiệp như thế, Ian. Tôi phải thừa nhận cậu là một thiên tài ở phương diện này."
Tôi rất vui vẻ, bởi vì người đẹp mắt xanh của tôi khen tôi.
Thế là tôi buông cái hotdog, đi đến trước mặt hắn, dạng hai chân ngồi trên người hắn, tôi vòng tay quanh cổ hắn và vươn lưỡi liếm lỗ tai của hắn: "Chúng ta thật sự giống như một cặp tình nhân bỏ trốn vậy. Người yêu gặp nhau thì phải làm một số việc, anh có biết không, Kevin yêu dấu? Huống hồ lần này anh giấu định vị rất khá, tôi tìm một lúc lâu mới thấy. Phần thưởng cho anh là anh có thể muốn tôi."
Tay của Kevin đã sớm luồn vào trong áo sơ mi của tôi, ngón tay với những vết chai do cầm súng trong thời gian dài lướt qua lồng ngực khiến tôi lập tức hưng phấn. Tôi không nhịn được mà ưỡn eo về phía trước, vùi mặt vào mái tóc vàng của hắn. Tóc của hắn rất mềm, hơn nữa còn mang theo mùi dầu hội hoa hồng rất dễ chịu, cho dù đang truy đuổi tôi không ngừng nghỉ, Kevin vẫn là một bé ngoan thích sạch sẽ.
Có thứ gì nóng rực cộm thân dưới của tôi. Tôi biết đó là gì, thế là tôi khẽ cười một tiếng, nhón chân lên để cơ thể của mình rời khỏi chân Kevin một chút, tôi nhanh nhẹn giật quần hắn xuống và sau đó cởi quần mình, tôi nhắm ngay dương v*t đã cứng rắn từ lâu của hắn và ngồi xuống, bởi vì không có bôi trơn, tôi có thể cảm nhận hắn khó khăn di chuyển trong cơ thể mình, tôi thử đi thử lại mấy lần nhưng vẫn không thể thuận lợi. Tôi tức tối đứng dậy định ngồi xuống lần nữa, Kevin liền kéo tôi lại, sau đó lấy một ống dầu bôi trơn nhỏ từ trong túi ra, bôi một chút lên tay và đưa ngón tay vào bên trong tôi.
Cơ thể tôi thình lình giật thót một cái, Kevin dùng một tay đè tôi lên tường, ngón tay vẫn ra vào trong cơ thể tôi. Ba ngón tay nhanh chóng di chuyển thông thuận, tuy nhà nghỉ giá rẻ hơi ồn, hiệu quả cách âm cũng không tốt lắm, nhưng tôi vẫn nghe rõ tiếng lép nhép truyền tới từ phần thân dưới. Tôi mở chân rộng hơn nữa, toàn bộ cơ thể gần như dán chặt lấy tường, tôi bắt lấy tay Kevin ra hiệu đủ rồi.
"Vào đi." Tôi vặn vẹo uốn éo eo: "Tôi sắp không chờ được nữa rồi."
Kevin vuốt tóc của tôi, hắn cử động cơ thể một cái liền vào bên trong tôi. Cảm giác nóng bỏng xuyên thấu người tôi, tiếng kêu sắp vụt khỏi miệng tôi cứ thế bị chặn lại. Tiếp theo hắn chậm rãi ra vào, phần đầu dương v*t còn chưa hoàn toàn rời đi lại đâm vào, tôi phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng, hoàn toàn không để ý phía sau bức tường có người hay không.
Sau mấy lần đâm sâu, Kevin bắt đầu ra vào tôi một cách quy luật, tôi nâng eo theo từng cử động của hắn, đồng thời tôi cũng dùng một tay để thủ dâm.
Tưởng tượng gương mặt của Kevin ở sau lưng, tôi nhanh chóng bắn ra. Lúc hắn lên đỉnh trông cực kỳ gợi cảm, mồ hôi sẽ thấm ướt những sợi tóc rối trên trán hắn và chảy dọc theo hàng mi vàng, tiếp tục chảy xuống làn da màu lúa mạch của hắn, xuống dưới nữa sẽ là thứ đang chôn vùi trong cơ thể tôi.
Cái thứ đó trông rất đẹp.
"A... Ư..." Tinh dịch bắn ra khỏi tay tôi, tôi thở hổn hển, Kevin phía sau lại di chuyển nhanh hơn, tôi đang cảm thấy mệt mỏi sau khi lên đỉnh, đột nhiên hắn lại tăng mạnh lực khiến tôi suýt kêu thành tiếng.
Khốn nạn hơn nữa là hắn còn va chạm vào điểm nhạy cảm bên trong tôi.
"Kevin... Anh... Ha... Chậm một chút..." Tôi dựa trên tường, hắn siết chặt eo tôi, kéo tôi dán chặt vào người hắn và dùng một cái tay khác cạy miệng tôi ra.
"Cậu bắn quá nhanh... Đây là một chút trừng phạt cho cậu." Kevin cúi người nói nhỏ bên tai tôi, động tác của hắn cũng không hề dừng lại, liên tục ma sát điểm mẫn cảm của tôi, hai chân tôi mềm nhũn, suýt nữa đã trượt xuống dọc theo tường.
Tôi muốn cầu xin hắn nhanh lên, nhưng ngón tay của hắn đang cầm tù lưỡi của tôi khiến tôi nói không thành lời, miệng mở rộng nước bọt liền chảy xuống.
"Tôi thích cơ thể nhạy cảm khác hẳn tính cách này của cậu." Kevin lại va chạm mấy lần, tôi chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng trong khoảnh khắc, một sự tê dại khó miêu tả lan ra khắp người từ điểm kia, tôi sung sướng tới nỗi không thể nói nên lời. Chỉ có thể há to mồm, mặc cho nước bọt chảy xuống tới ngực.
Tôi hoàn toàn mềm nhũn, Kevin nâng tôi lên và ném tôi lên giường. Trong phòng không bật đèn, nhờ ánh trăng tôi có thể trông thấy thứ đó của hắn còn đang nảy lên nảy xuống. Tôi vươn tay vuốt tóc mình ra sau, dạng hai chân nằm trên cái giường nhỏ chật chội, bày ra một tư thế cực kỳ quyến rũ trước mặt người đẹp tóc vàng.
"Một lần nữa." Tôi gọi mời.
Kevin đương nhiên sẽ không từ chối. Tôi thích nhất là sự trung thực trước sau không đổi của hắn.
Hắn bò lên giường, đỡ hai chân tôi vòng quanh eo hắn, tôi lập tức quấn lấy như loài nhuyễn thể, vội vàng phơi bày phía sau còn đang mấp máy cho hắn xem, bên trong chỉ chảy ra một ít chất lỏng trong suốt. Vừa rồi Kevin vẫn chưa bắn.
Sức bền của người đàn ông này thật sự là đáng sợ.
Tôi nhìn lướt qua thằng nhỏ còn đang sung sức của Kevin. Giống là cố ý trêu chọc hắn, tôi dùng sức nhổm lưng dậy làm cơ thể dán sát hắn hơn. Kevin lập tức giữ chặt eo tôi, kéo tôi về phía hắn, sau đó dương v*t của hắn lại đi vào bên trong tôi lần nữa.
Tôi kêu lên một tiếng gợi tình, định vươn tay tự mình giải quyết phía trước. Nhưng Kevin lấy ra hai cái còng tay từ mép giường, khóa hai tay tôi vào đầu giường. Cũng may giường nhà nghỉ rất nhỏ, bằng không tôi cũng không chắc tay mình đủ dài.
Kevin không phải là cảnh sát, hắn mang theo còng tay cũng không phải là để bắt tôi, mà chỉ để tăng thêm tình thú mà thôi. Tôi thả lỏng cơ thể, bẹn đùi cọ lấy eo Kevin. Tôi nheo mắt lại, ung dung nhìn hắn.
"Kevin yêu dấu, anh định giải quyết giúp tôi sao?"
"Tôi không tốt bụng vậy đâu bé cưng." Kevin cầm lấy cái cà vạt tôi ném trên giường và buộc dương v*t dựng thẳng của tôi lại và nói: "Lần này cậu không thể tự sung sướng trước rồi."
"Kevin, anh là đồ ma lanh..." Tôi giật mạnh còng tay, giường lắc lư một cái kịch liệt, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
"Phương diện này thì tôi chuyên nghiệp lắm, Ian." Kevin nhếch miệng cười, nhìn tôi từ phía trên, một sợi tóc vàng rũ xuống. Hắn quỳ gối giữa hai chân tôi, nắm lấy eo tôi và bắt đầu chậm rãi chuyển động. Kevin luôn chuyên nghiệp hơn tôi, hắn biết nóng vội sẽ không mang lại khoái cảm cho cả hai, sự tra tấn chậm chạp này mới sung sướng tột đỉnh.
Tôi hơi nâng eo lên phối hợp với động tác của hắn để hắn có thể tiến vào sâu hơn, đồng thời tôi còn cố ý dẫn dắt hắn đến điểm mẫn cảm của tôi. Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra tác hại của việc này, tay của tôi đã bị trói, chẳng thể nào thủ dâm được mà hắn cứ cọ nhẹ bên trong tôi, khiến phía trước của tôi dần có cảm giác lại. Tôi cúi đầu nhìn, cái cà vạt vẫn buộc lấy dương v*t của tôi không chặt không lỏng, với tôi mà nói nó là một sự trừng phạt to lớn.
Tôi không vặn vẹo eo của mình nữa, nằm yên trên giường y như tượng gỗ, hai chân vốn vòng lấy eo Kevin cũng dần thả lỏng. Kevin phát hiện sự thay đổi của tôi, hắn bắt lấy bắp chân của tôi và tiếp tục.
Tôi bị hắn hành hạ đến cắn môi, chỉ mong bây giờ có thể thoát khỏi còng tay. Nhưng tôi vùng vẫy mấy lần khiến giường lắc lư dữ dội hơn, nhưng chỉ làm sự tra tấn này khó chịu hơn mà thôi.
Tôi há miệng thở phì phò, ngẩng đầu nhìn người đẹp tóc vàng. Bên dưới tôi đã đứng thẳng hoàn toàn, nhưng tất cả máu trong người tôi như bị chặn lại, điều này suýt làm tôi ngạt thở. Tôi ngóc đầu lên, vặn vẹo cơ thể mấy lần, nói với Kevin: "Kevin... Cho tôi..." Giọng nói của tôi run rẩy, tôi căm hận sự hèn hạ của mình. Mỗi lần làm tình với Kevin đều là tôi bắt đầu, cuối cùng người chật vật khóc lóc xin tha vẫn là tôi.
"Bé Ian yêu dấu, cậu trông như sắp khóc rồi này." Kevin nhéo mông tôi, giọng tràn đầy ý cười: "Hài lòng với lần phục vụ này chứ?"
"Ha... Không hài lòng... Đương nhiên là không..." Những lời tôi nói bị cú va chạm đột ngột của hắn ngắt ngang: "Cho tôi bắn..."
"Nhưng tôi còn chưa bắn mà? Em yêu... Ưm..." Hắn bỗng nhiên rên nhẹ một tiếng, dương v*t chôn trong cơ thể tôi run lên vài lần, tiếp theo một dòng chất lỏng ấm áp lướt qua bên trong tôi và chậm rãi chảy ra ngoài, hắn hài lòng lui ra. Sau đó hắn mới cởi cà vạt cho tôi, tôi bắn mạnh ra ngoài như bài tiết mất kiểm soát, tinh dịch màu ngà sữa bắn tung toé trên ngực Kevin.
Tôi thở hổn hển ngã xuống giường, cảm giác như sức lực cả người đều mất ráo. Đầu tôi vô lực rũ bên đầu giường, tôi cũng không còn quan tâm đến việc mở còng tay nữa.
Kevin nằm xuống bên cạnh tôi. Giường của nhà nghỉ giá rẻ thật sự quá nhỏ với hai thằng đàn ông, nó cũng không chịu nổi sức nặng của hai người, ngay từ đầu nó đã kêu kẽo kẹt rồi.
"Bây giờ tôi có thể giết cậu." Kevin thì thầm bên tai tôi.
"Anh không giết được tôi." Tôi mệt mỏi nói, xoay đầu sang nhìn hắn, liếm môi một cái: "Vào lần sau gặp lại, tôi vẫn sẽ hỏi anh có nhớ cái mông của tôi hay không thôi."
"Cậu nói đúng, tôi sẽ nhớ nó. Nhưng mà..." Kevin đột nhiên thò tay xuống dưới, đưa vào bên trong vừa trơn vừa ướt của tôi: "Tôi thật sự rất muốn đặt máy định vị trong này."
"Vậy tôi sẽ không lấy ra." Tôi nháy mắt mấy cái với hắn.
Kevin cười, đồng thời đến gần tôi hơn.
"Hôn tôi đi." Tôi nói.
Kevin không trả lời tôi, cặp mắt xanh nhìn tôi chăm chú.
" alt="Truyện Viện Điều Dưỡng Đồng Xanh">Truyện Viện Điều Dưỡng Đồng Xanh
-
Nhận định, soi kèo Wuhan Three Towns vs Beijing Guoan, 18h35 ngày 15/4: Buồn cho chủ nhà
-
Bên cạnh việc làm mới thiết kế, Motorola nhiều khả năng cũng sẽ nâng cấp mạnh mẽ về cấu hình cho Moto G 2015 so với người tiền nhiệm. Máy được cho sẽ có màn hình 5 inch độ phân giải 1080p, 2 GB RAM, LTE, chip 4 nhân 1,7 GHz (nhiều khả năng sẽ là chip 64-bit Snapdragon 610). Tuy nhiên, hơi đáng tiếc là máy sẽ chỉ có bộ nhớ lưu trữ 8 GB, dù nhà sản xuất hỗ trợ mở rộng bộ nhớ qua thẻ microSD. Digitec tiết lộ giá bán cho Moto G mới là 245 USD không kèm hợp đồng, tức tương đương 5,3 triệu đồng. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, thông tin về cấu hình và giá bán của các nhà bán lẻ thường không chính xác tuyệt đối.
Trước đó, nguồn tin của trang GSMarena cho biết, smartphone của Motorola, dù ở phân khúc giá rẻ, nhưng vẫn hỗ trợ chuẩn chống nước IPx7 cho phép ngâm nước ở độ sâu 1m trong 30 phút mà không gây ra hư hại gì. Máy có camera sau 13 MP với đèn flash LED trợ sáng, camera trước 5 MP. Tuy nhiên, không như Digitec, nguồn tin của GSMarena cho biết màn hình 5 inch của Moto G 2015 chỉ có độ phân giải 720p. Máy cũng chỉ dùng chip 4 nhân Qualcomm Snapdragon 410 tốc độ 1,4 GHz. Với sự mâu thuẫn này, nhiều khả năng người dùng sẽ phải chờ đến ngày 28/7 mới có thể biết đích xác cấu hình, giá bán của sản phẩm.
Một số hình ảnh sản phẩm:
" alt="Moto G phiên bản 2015 chống được nước, có giá hơn 5 triệu đồng?">Moto G phiên bản 2015 chống được nước, có giá hơn 5 triệu đồng?
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Domzale vs Radomlje, 22h30 ngày 14/4: Khách ‘tạch’
- ‘Hot girl thổ dân Nidalee’ Linda: “Không phải ai chụp ảnh nude cũng là gái hư!”
- Giải mã sức hấp dẫn của xe bán tải
- Truyện Mấy Đứa Biến Thái, Đứng Lại Cho Các Bổ Soái Ca
- Nhận định, soi kèo Daegu FC vs Ulsan HD, 14h30 ngày 13/4: Lịch sử gọi tên
- Khám phá khách sạn dùng robot làm nhân viên đầu tiên trên thế giới
- Mario Gotze thực hiện lời hứa với game thủ PES
- Truyện Sửu Khất Mị Dược
- Nhận định, soi kèo Newcastle vs MU, 22h30 ngày 13/4: Quay lại Top 4
- Five Nights at Freddy’s 4 đột ngột thay đổi lịch trình ra mắt
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Sitra Club vs Al Riffa Club, 23h00 ngày 14/4: Thêm một lần đau
- Truyện Con Dâu Diêm Gia
- Truyện (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!
- Little Witch Academia
- Nhận định, soi kèo Al Batin vs Al Tai, 22h35 ngày 14/4: Cửa trên đáng tin
- 19 cỗ máy chơi game được ‘độ’ siêu độc
- Hướng dẫn sửa lỗi Windows 10 đầy ổ cứng bất thường
- Me Corp đạt 33 triệu người dùng trong mảng phân phối nội dung trên di động
- Nhận định, soi kèo Al
- Trần Anh mở siêu thị 4800m2 tại cùng địa chỉ với đối thủ Media Mart
- Truyện Những Năm Tháng Tôi Tung Hoành Ở Hai Giới Âm Dương
- Toàn cảnh lễ ra mắt Samsung Galaxy Note 5, S6 Edge+
- Soi kèo góc Napoli vs Empoli, 1h45 ngày 15/4
- Truyện Nhẹ Nhàng Hỏi Sư Tôn
- Sửng sốt với game thủ sinh năm 2000 lên Top 3 rank Thách Đấu Việt Nam
- Truyện [Quyển 2] Tru Tâm Chi Tội
- Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Bologna, 17h30 ngày 13/4
- Trung Quốc gỡ bỏ lệnh cấm máy chơi game video
- Xiaomi Mi TV 2S
- Truyện Đánh Tráo Chú Rể
- 搜索
-
- 友情链接
-